.jpg&container=blogger&gadget=a&rewriteMime=image%2F*)
Quán nhỏ chiều nay vắng một người
Cà phê từng giọt sóng sánh rơi
Ngập ngừng chưa nói...đành chôn kín
Vạt nắng đi hoang chiều buông lơi...
Chiếc ghế quen thuộc anh thường ngồi
Chênh vênh trong góc sao đơn côi
Mình em lặng lẽ ôm nỗi nhớ
Gió chuyển mùa sang...nghe bồi hồi...
Sườn đồi từng đóa hoa hàm tiếu
Xòe cánh ru mình trong cô liêu
Dấu yêu...chiếc lá còn sót lại
Lìa cành xao xuyến...biết bao điều...
Cây giờ ngơ ngác tìm chiếc lá
Đứng giữa trời đông...sương bao la
Xôn xao xuống thấp mây khe khẽ
Vạt nắng về đâu?...cuối trời xa!...
Đượm buồn vạt nắng chiều ru gió
Gom chút hoàng hôn tím câu hò
Đâu rồi!...hai trái tim hòa nhập
Quên cả thời gian...lẫn âu lo...
Giờ đây thơ thẩn giữa chiều đông
Nghe sao thương nhớ ngập cõi lòng
Nhớ phút đan tay trên lối nhỏ
Ấm áp yêu thương...tháng ngày hồng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét