Thương lắm miền Trung quê tôi
Người dân lo sợ đứng ngồi không yên
Siêu bão Haiyan vào đất liền
Ngày mười tháng mười một...dân mình hoảng kinh...
Ngày mai bão đến quê mình
Người người lo sợ rối tinh bên đời
Cùng nhau dìu dắt tìm nơi
Bỏ nhà, bỏ ruộng...buông lời trách than...
Chấp tay ta hãy nguyện cầu
Nương tay ông nhé!...Cùng nhau xin Trời
Mây đen tản mạn ra khơi
Bão lũ dừng lại mưa rơi nhẹ nhàng...
Gió ơi!...đừng nhé!...dập dồn
Đừng đưa sóng dập vào bờ gió ơi!
Vòi rồng chuyển hướng ra khơi
Đừng gieo thêm khổ cho người dân ta...
Dân làng nhốn nháo gần xa
Cùng nhau sơ tán mong qua cơn này
Hải âu sợ hãi tung bay
Cùng chung số phận...mai này ra sao!...
|
Mong bão bớt chút xôn xao
Dịu cơn giận dữ ngọt ngào với dân
Đưa nhau về với người thân
Đất mẹ êm dịu thêm phần bình yên...
Ngày 11/11/2013
Bão yên sóng lặng mơn man
Người dân thoát nạn mây ngàn vấn vương
Biển đang dạo khúc nghê thường
Trời cao thấu hiểu yêu thương dân lành...
Bình minh vạt nắng long lanh
Dân làng khắp chốn về nhanh nhà mình
Biển ơi!...mãi mãi yên bình
Sóng đưa thuyền đẩy lung linh chân trời...
Phép màu siêu bão không lời
Chuyển qua miền Bắc khung trời bình yên
Quật đổ nhà cửa liên miên
Bắc Trung đâu cũng là miền yêu thương...
Màn trời chiếu đất dặm trường
Đói no lạnh lẽo trăm đường lo âu
Trời xanh bớt rét xin cầu
Không nơi trú ngụ đâu đâu cũng nhà...
Haiyan siêu bão người ơi!
Philippines hứng trọn kinh hoàng người dân
Tinh thần tương ái tương thân
Xoa dịu mất mát ân cần sẻ chia...
Tôi ơi!...đừng có phân vân
Chiếc lá rách ít nhường phần rách hơn
Người người cùng hiểu một điều
San sẻ một chút...bao nhiêu nụ cười...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét