photo 57032459781118804181.gif

banglanghoatim tim blog xin cảm ơn các bạn đã ghé thăm cùng những chia sẻ thân thương. Chúc các bạn một ngày mới tràn ngập niềm tin yêu trong cuộc sống. banglanghoatim9999@gmail.com
.
 photo Myentry02.png
 photo Myentry02.png

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

nguoithay



Có một lần, thật bất chợt tôi được nghe một bài hát, bài hát với giai điệu mượt ca từ tha thiết, chân tình giàu hình ảnh như một câu chuyện kể. Vẫn nhớ những khi trời mưa, vẫn chiếc áo vá sờn đôi vai Thầy vẫn đi...về...buồn vui lặng lẽ. 
Ngỡ như đó là một tiếng vọng về từ một nơi nào đó xa xăm lắm. Tôi đã lắng nghe bài hát ấy với một chút cảm xúc lạ, một chút tò mò...

Sao?...Giữa dòng đời bương chải bộn bề, cả âm nhạc và tâm hồn con người ngập chìm vào những lo toan, những tính toán áo cơm, lợi danh, chuyện mua bán cả tình cảm lẫn trí tuệ...Lại có những dòng nhạc thảnh thơi nhẹ nhàng đến như vậy...
Âm nhạc làm ta gợi nhớ, có thể dẫn dắt ta về với những ký ức xa xưa...Bài hát đã làm được điều ấy...Tôi lại nghĩ đến những người Thầy ngày xưa của mình. Với những người nghiêm khắc, những người diụ hiền, những người đã khuất, những người đi xa, những người tôi thoáng gặp lại và cả những người tôi chưa từng chợt nhớ trong cuộc sống khá nhiều lo toan của mình.

Người Thầy trong bài hát của nhạc sĩ Nguyễn Nhất Huy thật bao dung. Ông đã vượt qua bao gian khó, nhọc nhằn, luôn nặng lòng với cuộc sống, với những gương mặt học trò luôn được bàn tay ông nâng niu dìu dắt

Tôi chợt nhớ đến câu hát Mẹ ru năm nào:
"Bồng bồng Mẹ bế con sang
Đò dọc không cấm, đò ngang không chèo
Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy Thầy"

Tôi mong sao bài hát thắm đượm nghĩa tình ấy sẽ đến được với mọi người, với những người thành đạt và cả những người vô danh...Để ai...ai...cũng tìm lại được những khoảnh khắc hạnh phúc nhất, tinh khôi nhất của đời mình...
com-img

NGƯỜI THẦY


Người thầy vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa

Từng ngày giọt mồ hôi rơi nhoè trang giấy
Để em đến bên bờ ước mơ
Rồi năm tháng sông dài gió mưa
Cành hoa trắng vẫn lung linh trong vườn xưa.

Người thầy vẫn lặng lẽ đi về dưới mưa
Dòng đời từng ngày qua êm đềm rơi mãi
Chiều trên phố bao người đón đưa
Dòng sông vắng bây giờ gió mưa,
Còn ai nhớ, ai quên con đò xưa.

Dù năm tháng vô tình rơi mãi mãi
Có hay bao mùa lá rơi
Thầy đã đến như muôn ngàn tia nắng
Sáng soi bước em trong cuộc đời
Vẫn nhớ những khi trời mưa rơi
Vẫn chiêc áo xưa choàng đôi vai
Thầy vẫn đi, buồn vui lặng lẽ.

Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi
Có hay bao mùa lá rơi
Thầy đã đến như muôn ngàn tia nắng
Sáng soi bước em trong cuộc đời
Vẫn nhớ những khi trời mưa rơi,
Vẫn chiếc áo xưa choàng đôi vai
Thầy vẫn đi buồn vui lặng lẽ.

Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi
Tóc xanh bây giờ đã phai
Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy
Dõi theo bước em trong cuộc đời
Dẫu đếm hết sao trời đêm nay
Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi
Nhưng ngàn năm
Làm sao em đếm hết công ơn người thầy.


Bài hát Người Thầy
Nhạc sĩ Nguyễn Nhất Huy
Ca sĩ Cẩm Ly





Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

cungditimthukhongmuaduocbangtien



Cùng đi tìm thứ không mua được bằng tiền




Chuyện kể rằng:

Ngày xửa ngày xưa, có một lão phú ông rất keo kiệt, tham lam. Lúc nào cũng rình rập bớt xén của của tá điền, lúc nào cũng chắt bóp chẳng dám ăn tiêu gì. Vợ con anh ta cũng phải kêu trời vì cái tính keo kiệt kia. Tích cóp cả đời, anh ta để dành được cả một gia tài lớn.

Không ngờ một ngày nọ, Thần Chết đột nhiên xuất hiện đòi đưa anh ta đi. Lúc này anh ta mới nhận ra mình đã già, và chưa kịp hưởng thụ chút gì từ số tiền kia, chưa làm một việc gì có ích cho đời.


Anh ta bèn năn nỉ Thần Chết:

- Tôi chia một phần ba tài sản của tôi cho Ngài, chỉ cần Ngài cho tôi sống thêm một năm nữa thôi.


- Không được. 
Thần Chết lắc đầu.
- Vậy tôi đưa ngài một nửa. Ngài cho tôi nửa năm nữa, được không? 
Anh ta tiếp tục van xin:
- Không được. 
Thần chết vẫn không đồng ý.
Anh ta vội nói:
- Vậy...tôi xin giao hết của cải cho Ngài. Ngài cho tôi một ngày thôi. Được không?
- Không được. 
Thần Chết vừa nói vừa giơ cao chiếc lưỡi hái trên tay.

Người đàn ông tuyệt vọng quỳ xuống cầu xin thần chết lần cuối cùng:

- Thế thì Ngài cho tôi một phút để viết chúc thư vậy. 
Lần này, Thần Chết gật đầu. 
Anh run rẩy viết một dòng:
- Đời sau xin hãy ghi nhớ:
 "Bao nhiêu tiền bạc của cải quý giá cũng không mua nỗi một ngày".

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

hoaquynhdemdong





   
     h
     o
     a
     q
     u
     ỳ
     n
     h
         đêm đông    

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

khoanglang


  
            Con                                        Và
           lớn                                           trưởng
          lên                                              thành 
         từ                                                  trong
        lời                                                  tiếng
          ru                                                hát
         của                                             của
           Má                                          Ba
                         banglanghoatim 
      

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

mongmanhnuhong


        N            
     ụ                
   H                   
   ồ                      
   n                    
   g                    
           Mong Manh   

EMOTICONS [URL]COMMENT

nhoqua_gocbinhyen

Người theo dõi